Mùa Xuân Thay Áo Mới


Những ngày đầu năm, khi gặp nhau người ta thường hay hỏi nhau rằng: Năm qua bạn đã đạt được những gì, đã thành công ra sao, đã mua thêm được gì…?
Nhưng mình nghĩ, nếu có thêm những câu hỏi này thì sẽ trọn vẹn hơn: Năm qua bạn đã buông được những gì, đã cho đi được bao nhiêu, đã sửa được bao nhiêu lỗi lầm, bạn sống có bình an và hạnh phúc không, những vết thương trong bạn đã lành hay chưa…?

Hỏi nhau như vậy, không hẳn là “làm khó” nhau đâu, không phải để hả hê trên những lỡ lầm, vụn dại của kiếp người. Mà là đang có mặt cho nhau bằng một niềm thương thiệt thà. Bởi khi có lòng thương, chúng ta nhìn thấy trong những lỡ lầm của nhau là những phận người yếu đuối mỏng giòn cần được cảm thông.

Rất nhiều thứ để chúng ta nhìn lại, để kể nhau nghe… phải không người. Mỗi người mỗi hoàn cảnh sống khác nhau thì sẽ nhìn lại một năm qua khác nhau! Nhìn lại chính mình, nhìn lại người thương, nhìn lại môi trường sống xung quanh, nhìn lại những mối quan hệ và nhìn lại nhiều thứ khác nữa… để chúng ta tìm thấy mình đang ở đâu, đang làm gì và chuẩn bị cho năm tới ra sao!

Như những cây mai sáng nay mình chụp, chúng đã chịu đớn đau rứt hết khỏi thân cây những chiếc lá già nua, sâu bệnh, cằn cỗi… trong mùa đông. Và thời khắc mùa xuân đến, từng cánh hoa ấy đang rưng rưng tan chảy trong niềm vui từ những mầm xanh, lộc biếc nứt chồi vươn lên hé nở…

Mùa xuân, đất trời mỗi năm mỗi thay áo mới, và chúng ta cũng nên thay áo mới cho lòng mình phải không người. Chiếc áo hạnh phúc của lòng thương, chiếc áo bình an của sự độ lượng, chiếc áo tinh khôi của hy vọng.

Mình lại nhớ tới bài kệ của Tổ Hoàng Bá:
“Vượt khỏi trần lao việc chẳng thường
Nắm chặt đầu dây giữ lập trường
Nếu chẳng một phen sương buốt lạnh
Hoa mai đâu dễ ngửi mùi hương.”

Người…
Đã thay áo mới cho lòng mình chưa?!
🙂

Long An, 14 – 02 – 2021.

Facebook Comments

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *